CHÚT TÌNH THÔI
Từ phố thị, ta đi về trầm mặc
Nghe triền non chim hót điệu vô tranh
Nhìn đá lặng, dòng sông xưa vẫn chảy
Ta yêu đời vì biển mặn non xanh.
Đời là vậy, mà tình ta vẫn vậy,
Chút tình chung trang trải giữa tang hồ
Ấm lữ khách giữa chiều đông quạnh quẽ
Mát nhân sinh giữa nắng hạ điêu tàn.
Quá khứ đi rồi, tương lai ảo mị,
Hiện tại nào làm bến đỗ thời gian!
Chút tình thôi, xin ai đừng vắt cạn,
Để sông xưa còn mãi với trăng ngàn!
TH